Đại Lực Ưng Trảo Công Võ thuật trong tiểu thuyết Kim Dung

Vinh Thái, Bang chủ Long Du Bang, đã xưng hùng xưng bá ở vùng Triết Nam (miền nam tỉnh Triết Giang), nhờ môn Đại Lực Ưng Trảo Công.

Đặc điểm của loại quyền này là tư thế hùng dũng, tay mắt sắc bén, thân bộ linh hoạt, phát lực cương bạo. Có quyền ca rằng: Tay như vuốt ưng trên, dưới lật, cánh tay cánh chim ưng trái, phải vươn. Mạnh như ưng vàng vồ gà nhép, chậm như ưng xanh liệng chín tầng (trời). Nhanh như chim ưng đuổi ngỗng bay, khôn như ưng nấp trong núi...".

Phép luyện chú trọng hụp, né, đa biến nhanh, chậm xen nhau, mắt đưa tay đến, ý đến lực đến.

Phép đánh thì dọa trên hạ dưới, trong móc ngoài hờ, dứt gân bẻ xương, kết hợp vồ, chụp, bẻ với đánh.

Ưng Trảo Công không dũng mãnh nhưng ra đòn hiểm ác. Thế quyền linh hoạt biến ảo mà bên trong có phần mạnh bạo. Cương nhu tương tế, mềm cứng có đủ cả trong các chiêu thức quyền thuật. Di chuyển nhanh nhẹn mà vững vàng, đòn chân và đòn tay kết hợp chặt chẽ và luồn sâu vào đối phương là đặc điểm của loại quyền pháp này.

Thủ pháp thì có vồ, đánh, tóm, rứt, lật giã, khóa, dựa, gạt, cắt ngăn, bọc, chú trọng vồ tóm là chính.

Về thoái pháp (cước pháp) có dậm, bật, khều, quấn, xuyên, liên hoàn thoái cùng lật, lăng, nhảy, vọt v.v...

Thân pháp có cúi, ngửa, vặn, xoay, vươn, co, né, sải v.v... chú trọng về thu hông bó kình lực kết hợp lưng và vai thi triển công lực đòn đánh.

Luyện đôi mắt (nhãn pháp) thì đảo, liếc, chú mục, đưa theo v.v...

Về kình lực thì chú trọng dòn (xuệ), mài dũa (tỏa), nâng, chặt (khẩn).

Công pháp chủ yếu luyện về Ưng Trảo Công (luyện móng vuốt chim Ưng) và Trang công (tấn pháp) theo hình thế chim Ưng.